Các bạn thân mến ^^ trong thời buổi bão giá như thế này nếu không tiết kiệm thì ăn còn chẳng đủ chứ nói gì đến mua sắm, chính bản thân tôi dù thích và biết là mình cần mua món đồ đấy lắm nhưng không có tiền thì cũng đành ngậm ngùi. Tôi thích thời trang và đã mất rất nhiều thời gian và công sức để rút ra được những kinh nghiệm này (đã từng bán hàng cho shop), và lúc nào cũng bị ám ảnh phải chia sẻ nó ra cho mọi người cùng biết. Nếu vì quảng cáo hay để biết đến nhiều hơn thì tôi sẽ dùng cách khác, vì vậy bài viết mang tính chủ quan và còn rất nhiều thiếu sót, mong các bạn chia sẻ nhau theo chiều hướng tích cực vì mình chỉ mang tính nhận xét và góp ý thôi chứ chẳng có ý chê bai, khinh thường hay day dỗ ai hết… Mục đích chính là “mọi người ơi hãy nhìn vào sự thật và cùng thay đổi tự tạo “thói quen làm đẹp”!
Người Hàn Quốc họ tự biết cách làm đẹp cho bản thân (phim ảnh có công rất lớn), nước ta chỉ cần thích phim Hàn thôi đã cho là hão huyền vớ vẩn, mà bạn có nhìn thấy những điều họ đã làm được không mà vội chê bai chỉ trích(phim của họ bạn xem bao nhiêu là quảng cáo nhưng bạn có cảm thấy mình bị ép xem không?) Họ thực sự rất khéo léo kết hợp giữa thời trang và phim ảnh, họ chỉ quảng cáo cho hàng trong nước muốn nhắn nhủ đến người dân rằng hãy tôn trọng đất nước mình, họ làm nên được cả thói quen tiêu dùng và làm đẹp. Còn đối với chúng ta có những người còn không biết đến cả những khái niệm cơ bản trong ăn mặc và làm đẹp như phối màu hay đơn giản là ăn mặc cho phù hợp với cơ thể, làn da của mình…Khi đi mua sắm luôn miệng phải giống phong cách Hàn Quốc nhưng không thấy hổ thẹn??? thật là bảo thủ...
Khi đi mua sắm rất nhiều người có tiền tỏ vẻ chảnh, nhưng không biết cách mua sắm chỉ tha về thật nhiều rồi không dùng tới chỉ làm trò cười cho mấy người bán hàng, họ chỉ cần chỉ tiêu nên ra sức khen người thử đồ mặc đẹp thế là bán được hàng rồi… Những người bán hàng thật sự có kiến thức để tư vấn cho khách đúng thì rất ít… Thậm chí cảnh thử rồi mà ko mua sẽ bỉ chửi té tát xúc phạm cũng đầy ra đấy…Bạn có thấy trào lưu dùng hàng Việt Nam được ủng hộ không?
Hay nghĩ tới hàng Việt Nam là bạn đã "thấy quê quê sến sến" rồi "eo ơi có cho cũng không thèm mặc đâu"?
Khi đi đâu hay làm gì tôi đều nhìn cách ăn mặc của mọi người và đánh giá(người Hà Nội là có gu ăn mặc tinh tế nhất, người Sài Gòn nhanh nhạy nắm bắt xu hướng nhất) nhưng ngoài số ít thực sự có tiền và biết cách ăn mặc ra thì đa phần là ăn mặc xuề xòa không để ý nhiều, có người cũng chẳng quan trọng hình thức nữa… Ai chẳng thích ăn ngon mặc đẹp nhưng tiền không có thì tâm trí đâu mà nghĩ tới mấy chuyện đẹp đẽ gì nữa???Bạn có hiểu cảm giác không có tiền đành phải mặc những thứ đó ko? Hay bạn chỉ biết mình mặc đẹp là được rồi? bố mẹ ở nhà mặc xấu quá nói mãi mà họ không chịu thay đổi? Thế bạn có biết mẹ mình hồi xưa tại sao biết cách tự may đồ để mặc không? Tại sao những tấm vải được quý trọng và nâng niu như vậy không?
Khi bạn mua đồ cũ có khi cũng chẳng dám nói ra vì ngại, sợ người ta đánh giá, còn ở Mỹ tôi thấy các bạn trẻ rất thích phong trào tự tạo style cho riêng mình, họ đi mua đồ cũ, tự chế và còn khoe với nhau là mình đang tiết kiệm nữa…thậm chí ai bắt chước người khác sẽ bị nhìn một cách thiếu thiện cảm ngay.
Về quan điểm ăn mặc của tôi là cứ mặc những gì cảm thấy mình tự tin nhất, có thể chẳng cần theo xu hướng, cũng rất thích xài hàng hiệu bởi những giá trị mà nó mang lại nhưng không có tiền nên đành chấp nhận(chắc chắn nếu sau này có tiền tôi sẽ dùng hàng hiệu), tôi thích nhất là lúc đi mua sắm hay làm đẹp, những lúc đấy tự thấy mình đẹp nhất chứ không phải làm đẹp để cho ai cả, làm đẹp cho bản thân mình trước, tôn trọng bản thân mình trước cũng chính là tôn trọng người khác . Nhiều khi rất túng thiếu trong đầu mình chỉ nghĩ “lúc này rồi còn ăn mặc đẹp làm cái quái gì trong khi bụng thì rỗng”, nhưng khi đó mình phải suy nghĩ thật lạc quan lên, mình cứ nghĩ như vậy thì tình hình càng tệ hơn thôi, bạn chọn đi ra đường với vẻ nhếch nhác và vô tình gặp người quen hay mặc một bộ đồ thanh lịch đi gặp gỡ bạn bè???tác phong vẫn phải chỉnh tề… thật là khó phải không???
Khi mà cái gì cũng google và youtube được rồi thì đối với những người không biết sử dụng công nghệ là một sự thiệt thòi vô cùng lớn. Bạn có thể học được rất nhiều phong cách trang điểm của rất nhiều người đến từ rất nhiều quốc gia mà không phải tốn tiền, bạn có thể xem được rất nhiều chỉ dẫn cách ăn mặc và tự chọn cho mình cái mình thích nhất, trào lưu thì luôn luôn được cập nhật hàng ngày, những kiến thức làm đẹp nhan nhản, nhất là bạn chỉ cần ngồi nhà và lựa chọn sau đó hàng hóa sẽ được chuyển đến tận tay bạn… mà internet đã có mặt ở hầu hết khắp nơi rồi. Thêm một rào cản nữa là thấy tiếng Anh là bắt đầu sợ
như chuột sợ mèo như Anh Văn nó sẽ ăn thịt bạn ấy, thực ra chẳng có gì hết những gì họ nói trong 1 video dạy làm đẹp là những từ ngữ rất đơn giản, có khi chỉ cần nhìn chẳng cần hiểu nó blah blah gì mình vẫn biết đấy là cái gì… Vì thế cứ phải thực hành thật nhiều rồi mọi thứ sẽ trở lên dễ dàng hơn, khi xem các video mà không hiểu họ nói gì thực sự mình rất bực tức và cố gắng luyện nghe thật nhiều.
Nước ta mọi người chưa tôn trọng bản quyền nên chuyện dùng hàng nhái, hàng Trung Quốc cũng rất bình thường, người nào bỏ số tiền lớn ra mua hàng hiệu thật mới bị cho là không bình thường (trừ giới đại gia nhé). Vì thế mà những người học thiết kế thời trang ra cũng rất khó khăn chật vật. Việc xây dựng thói quen
tôn trọng bản quyền còn phải được sự nhúng tay vào của truyền thông, những người nổi tiếng để thay đổi cả những cái đã ăn sâu vào ý thức chúng ta rồi. Chính bản thân tôi cũng đang dùng hàng Trung Quốc đây, tôi chẳng thể nào tìm ra được nguồn nào rẻ mà đẹp hơn nên phải vậy thôi, người Mĩ còn không chống nổi hàng Trung Quốc huống chi chúng ta chẳng là gì cả. Tôi chỉ biết rằng mình đang làm điều đó là sai rồi, đang hạn chế giảm dần và tìm ra nguồn nào hàng Việt Nam giá rẻ hơn như Blue, Ninomaxx, đồ cũ hoặc tự chế… Điều này đúng với nhiều thứ hàng hóa khác chứ không riêng gì thời trang.
Đọc tới đây chắc bạn cũng bực mình vì sao tôi cứ chê bai hàng Việt Nam như vậy và xài hàng Trung Quốc thì cũng đâu có sao? Tôi ko có ý gì chê bai hàng Việt Nam cả, thật sự cũng rất khâm phục các nhà thiết kế thời trang nước ta, nhưng họ cứ làm những gì cao siêu quá, hàng Việt Nam nếu tốt thì rất đắt, nếu rẻ thì phải sử dụng các nguyên liệu của Trung Quốc, còn hàng xuất khẩu là hàng lỗi bị trả lại hoặc sản xuất trái phép. Còn hàng Trung Quốc dù đắt hay rẻ cũng là tôi và bạn đang xây dựng cho họ ngày càng mạnh hơn đồng nghĩa với việc nước ta ngày càng kém đi, vậy bạn là người Việt Nam, bạn sẽ chọn cái nào??? Hay là bạn chỉ quan tâm đến việc mua được đồ rẻ mà đẹp là ok rồi???
Vậy bạn có khi nào phát hiện ra vài chiếc áo mình mua về mà chưa từng mặc trong khi bạn cứ nghĩ mình không đủ đồ để mặc? có khi nào bạn đi mua sắm mà trong đầu không biết mình sẽ mua gì, cứ gặp gì đẹp là mua? Có khi nào bạn nhìn vào tủ đồ của mình và thấy toàn 1 màu u tối??? Nếu có thì bạn phải tiếp tục đọc rồi!
VÌ VẬY VIỆC ĐẦU TIÊN LÀ PHẢI XÂY DỰNG CHO MÌNH “THÓI QUEN LÀM ĐẸP ĐÚNG”
Phần chung là những kinh nghiệm về giá cả cần cho việc mua sắm khoa học của bạn, cái này là những kinh nghiệm xương máu của mình vật lộn tìm hiểu ở Sài Gòn, Hà Nội và Dalat một thời gian dài rồi đó mọi người ạ (tôi sẽ bổ sung các phần chi tiết hơn trong các bài khác giành cho những người đặt biệt hơn như gầy, thừa cân, cao, thấp...)
1.Giá cả:
Đầu tiên tôi sẽ nói sơ qua về thị trường thời trang Việt Nam hiện nay để bạn hiểu rõ hơn tại sao tôi nhắc đến Trung Quốc nhiều như vậy: Đa phần hàng trên thị trường hiện nay được nhập về từ Trung Quốc (loại nào cũng có, từ sang nhất đến nhái loại 1/2/3 chất lượng kém nhất), Thái Lan(hàng có chất lượng hơn, giá cao hơn hàng Trung quốc),
Người mua buôn hoặc shop lớn trực tiếp đi TQ hoặc TL đánh hàng với số lượng lớn về bán sỉ >> chợ đầu mối/shop ở SG/HN>>shop/chợ ở các tp khác>>ng mua (vậy nên đừng vội chê hàng chợ hay hàng shop vì nó có cùng nguồn gốc, bạn phải tùy vào chất lượng của hàng mà chọn), phần còn lại là hàng do các thương hiệu trong nước sản xuất (gồm 3 loại là hàng thiết kế, hàng xuất khẩu, hàng xưởng) Vd: cùng 1 cái áo mà ở SG ng ta bán chênh lệch nhau có khi gấp 2/3 lần vì cùng kiểu người ta làm nhái nên chất lượng kém hơn.
-Giá cao nhất(giành cho những người thu nhập siêu khủng, đại gia) hàng hiệu, hàng hiệu xách tay số lượng ít, hoặc đặt ng bán có ng quen ở nước ngoài gửi về, những bạn đi du học kết hợp buôn, người nào đó mua rồi xài ko ưng nên bán lại, thương hiệu của các nhà thiết kế trong nước, thương hiệu Việt Nam lâu năm lớn mạnh như Kelly Bùi, Nem, trung tâm thương mại, shop hạng sang (bán online và ko online)-->> tiền nhiều thì tất nhiên là phải tận mắt nhìn thấy rồi mới mua chứ mua online sẽ rất khó khăn cho việc đổi hàng, mà nhất là chụp lên hình sẽ không như nhìn thấy ở ngoài được.
-Giá đắt thứ 2(dành cho người có thu nhập trung bình tới khá) là các thành phố trừ Sài Gòn, Hà Nội (vì qua 2/3 khâu trung gian rồi)hàng hiệu nhái loại 1, hàng hiệu sales, tự bạn đặt may, shop/chợ ở các tỉnh, shop bán online (vì bán số lượng ít hơn các shop lớn nên những shop như vậy ít khi sales), siêu thị, các thương hiệu Blue, NinoMax, Việt Tiến, Sifa…
- Giá trung bình/khá (giành cho người thu nhập trung bình) shop ở Sài Gòn, Hà Nội, chợ đầu mối, các shop đặt hàng Trung Quốc qua trung gian người Việt Nam (tiết kiệm được 1 bước nên giá rẻ hơn)
- Giá rẻ (giành cho sinh viên, công nhân, người thu nhập thấp) (chất lượng kém và rất khó chọn những mẫu đang hot) ở chợ sinh viên/hàng rong bán lề đường, chợ xã/huyện, chợ đồ cũ: bèo nhất có thể chỉ vài ngàn thôi nhưng có khi bạn lại mua được 1 chiếc áo hàng hiệu (nhưng rất tốn thời gian lựa chọn), tự chế (handmade)
- Miễn phí; 'cũ người mới ta' trao đổi đồ qua các plea market, với bạn bè người thân hoặc hội nào đó trên facebook chẳng hạn...
*Giá rẻ nhất là chợ đồ cũ, đồ tự chế (mất thời gian) ==> chợ đầu mối (ko bán số lượng ít) ==> chợ sinh viên/bán rong lề đường ==> các shop ở Sài Gòn, Hà Nội sales ==> siêu thị sales*
Các đợt sales mạnh là vào lúc giao mùa các shop chuẩn bị phải nhập hàng mới về nên họ xả hàng (cuối tháng, cuối mùa, cuối năm) hoặc dịp lễ đặc biệt như giáng sinh, 20/11, 8/3, có khi chỉ lời chút xíu hoặc bán bằng giá gốc luôn nhưng hàng lúc này mẫu mã trung bình thôi vì những cái đẹp đầu đợt ng ta lựa hết rồi, bạn nên chọn những cái mà ko bị lỗi mốt ấy. Vd: Tháng 7 sẽ có cơ hội mua đồ xuân/hè giá rẻ vì các shop chuẩn bị nhập hàng mùa thu/đông, các shop bán đồ cũ cũng có những ngày quy định sẵn sẽ nhập hàng gì nên tinh ý bạn sẽ hỏi là đợt tiếp theo sẽ khui loại hàng nào? Đi vào đúng lúc khui hàng bạn sẽ lựa được hàng “nước đầu” là đẹp nhất.
2.Địa điểm:
Nếu ở Sài Gòn hoặc Hà Nội thì bạn đã may mắn hơn rất nhiều người vì cùng một số tiền nhưng bạn sẽ mua được nhiều đồ hơn nơi khác và người ta phải mua 1 cùng thứ nhưng giá gấp 2/3/4 lần bạn mua đấy: bạn chỉ cần đến các khu sinh viên, các shop trong đợt sales, siêu thị có đợt sales, tự chế cũng rất dễ mua nguyên liệu, đặt mua các shop online mà họ trực tiếp đi lấy hàng, các chợ đầu mối, những bạn mua rồi nhưng bán lại, các trang online muachung, deal14.vn, bạn đến các shop bán online ở gần khu nhà bạn mà mua đỡ tốn chi phí đi lại mà shop cũng ko tốn chi phí mặt bằng nên bán rẻ hơn nhiều lại có thể mặc cả và thử đồ thoải mái hơn nữa…
Vậy thì bạn ở các thành phố khác ngoài Sài Gòn, Hà Nội muốn mua được rẻ thì làm sao? Nếu có dịp bạn hãy tích tiền nhiều nhất có thể rồi đến Sài Gòn hoặc Hà Nội trong những đợt sales lớn, tự chế đồ, mua đồ cũ, nếu mua ở chợ và shop thì phải tích cực mặc cả vào, làm khách hàng thân thiết của shop để có chế độ ưu tiên hơn khi có hàng mới cũng như được giảm giá và khuyến mãi hơn, nếu món đồ bạn thích lại đắt quá hoặc ko tìm được thì chịu khó đặt mua online (rủi ro sẽ sao hơn) hoặc đặt may(giá sẽ cao hơn).
-Sài Gòn có rất nhiều chợ đầu mối(xem bản đồ):Chợ Bến Thành(q1), Chợ An Đông(q5), chợ Kim Biên(q5), Chợ Bình Tây(q6), Chợ Tân Bình(qTB), Chợ Phạm Văn Hai(qTB)…, các quận trung tâm có các đường: CMT8(buổi tối bán sales lề đường nhiều mẫu đẹp giá rẻ), Lê Văn Sỹ, Sư Vạn Hạnh, Nguyễn Trãi(thiên đường là đây), Hai Bà Trưng, Nguyễn Đình Chiểu, Võ Văn Tần, thương hiệu NinoMax, Blue, X70… ; các quận mà sinh viên tập trung nhiều có Chợ Bắc Ninh(qTĐ), Chợ Hạnh Thông Tây(qGV), các đường: Thống Nhất(đồ các shop ở đây đẹp mê li lun), Võ Văn Ngân(nhiều shop), Lê Văn Việt(hàng VNXK), Quang Trung, Nguyễn Thái Sơn… (cứ thấy shop nào đông khách là nhào vô) Facebook online shop: Princess Shop, L'amour Shop, Đăng Thư,...
-Hà Nội (nếu biết chỗ bạn sẽ mua được rẻ hơn Sài Gòn vì gần Trung Quốc hơn) khu phố cổ Q. Hoàn Kiếm(chợ đêm sẽ rẻ hơn) tập trung hàng Buồm, hàng Bông, hàng Gà, Đường Thành, hàng Đào, hàng Nón, hàng Da(Avatar shop) chợ Đồng Xuân(mua vải) ; Q. Cầu Giấy.. (Hà Nội mình biết ít hơn chỉ rõ nhất trong quận Hoàn Kiếm thôi), nếu lên được cửa khẩu Lạng Sơn thì mua sẽ rẻ hơn nữa vì hàng hóa tập kết tại đây trước khi tỏa đi khắp cả nước. ở Hà Nội tìm mặt bằng rất khó nên các shop không tập trung theo khu vực như ở Sài Gòn, có khi cả một con đường chỉ có 1/ 2 shop đẹp nên bạn phải chịu khó tìm hiểu, tích cực hỏi thăm, khu vực Trung Tâm mật độ sẽ nhiều hơn shop nhỏ hơn giá đắt hơn và hàng “chất” hơn(khu Mã Mây còn có shop kiểu may gia công hoặc đồ thiết kế), khu Kim Mã, chợ đêm thì hàng rẻ nhưng phải xem kỹ lỗi nhiều lắm, gần đây có thêm các Flea Market họp hàng tháng, bạn có thể đến đây trao đổi đồ cũ mà mình không sử dụng tới. Còn những shop online thì giá rẻ hơn do không phải thuê cửa hiệu, các shop khu Cầu Giấy, Hoàng mai, Ba Đình, Hai Bà Trưng…Facebook online shop: May boutique, Ashlee Boutique, TeenHouse shop, 21st.URBAN Store, Ly Còi,...
-Đà Lạt(vì mình ở đây lâu rồi nên biết rõ nhất): nếu là dân du lịch thì đa phần là vào chợ và chuộng đồ len, đồ cũ, và chợ đêm. Còn nếu là dân sống ở đây do thu nhập đa phần không cao nên mua sắm hạn chế, tôi vẫn thường thích tự chế đồ và mua đồ cũ nhất, bên trong chợ đồ cũ ở hàng thứ 2 từ trên xuống có 1 quầy là hàng từ Sài Gòn, giá rẻ mà chất lượng và mẫu mã cũng khá, các quầy túi xách và hàng kiện ở dãy cuối cùng từ trên xuống là mua dễ nhất, bán theo mùa, vd mùa lạnh sẽ có nhiều áo khoác, chịu khó chọn sẽ mua được áo đẹp có khi còn đẹp hơn cả mua shop, càng đẹp giá càng cao, nếu đã thành đồng giá rồi thì không còn hàng đẹp nữa, thường thì cuối tuần khoảng 9h sáng ng bán chờ đến khi khách nhiều sẽ khui và bán nước đầu giá đắt nhất, cũng phải nhanh tay và ra quyết định nhanh chứ cứ ngồi nghĩ thì người ta lấy mất ngay. Thường là hàng thùng lấy từ Trung Quốc và Hàn Quốc. Chợ đồ mới thì bán những kiểu lấy ở các chợ đầu mối, mẫu mã ăn theo những kiểu đang hot, nhưng trong chợ phía bên hàng giày dép(đẹp) có một số quầy bán đồ khá đẹp nhưng giá khá mắc. Các đường Nguyễn Văn Trỗi(shop Xinh, giày Lê Na, túi Tin Rin..đẹp), đường Phan Đình Phùng(shop Bonjour, Cocosweat...đẹp), đường Bùi Thị Xuân, khu Hòa Bình. Các shop online thì chưa phát triển nhiều. Một số hiệu may nổi tiếng như tiệm Hằng(Nguyễn Văn Trỗi), tiệm Thảo Trang đường Tăng Bạt Hổ…
-nếu bạn ở nơi nào khác mà tôi chưa nhắc đến, bạn hãy tìm kiếm hệ thống các showroom của Ninomaxx, Blue, các siêu thị lớn trong khu vực thì bạn biết khu vực quanh đó chắc chắn sẽ tập trung nhiều shop (vì “buôn có bạn, bán có phường” hơn nữa các thương hiệu lớn ng ta đã phải bỏ công nghiên cứu và tìm địa điểm rồi), khi đi đến các SG/HN mình cũng dùng cách này các bạn ạ.
-Nếu bạn ở huyện hoặc những nơi nào xa xôi mà người ta còn không biết đến xu hướng hiện đang hot những cái gì nữa thì bạn phải nhờ người quen ở thành phố mua hộ, tự chế, đặt may, hoặc bạn đi tới thành phố gần nhất, chợ nào hơi lớn chút bạn sẽ tìm được những món đã hơi lỗi mốt…. Nhưng không sao bạn phải lạc quan lên ở nơi xa xôi như bạn nếu bạn ăn mặc được như 1 đứa bình thường ở thành phố thôi là bạn đã trở thành người nổi bần bật trong mắt mọi người rồi đấy ^^Facebook online group: N.Y Handmade, CLB HANDMADE VIỆT NAM
Tóm lại bạn phải thật thông minh, kiên nhẫn và làm sao giảm tối đa chi phí phát sinh nhất có thể, khi đi mua sắm thì phải trả giá thật nhiệt tình vào, đừng có tỏ ra đáng thương tội nghiệp, bị chửi thì vọt lẹ, mua online thì phải lựa trang nào uy tín, shop nào uy tín mà mua (123mua.vn có tiêu chuẩn shop VIP), so sánh giá và chất lượng thật kỹ trước khi rút tiền ra khỏi ví, ….còn nữa ko nghĩ ra ^^ Đừng thấy sales là tưởng rẻ, chưa chắc đâu nha, mà cũng đừng thấy hàng mới là tưởng đắt, chưa chắc đâu nha.(Các công cụ thanh toán trực tuyến sẵn có trên thị trường như dùng ngânlượng.vn, Payoo, VinaPay, Mobivi, PayNet, VnPay... vẫn không hấp dẫn dù các DN này ra sức dùng nhiều hình thức khuyến mãi tặng tiền vào tài khoản hoặc phần trăm giá trị hàng hóa... Các công cụ thanh toán trực tuyến này có thể kết nối với tài khoản ngân hàng lớn Vietcombank, Techcombank, VietinBank, Đông Á, VIB, Visa/MasterCard... thuận tiện cho việc nạp tiền vào tài khoản công cụ thanh toán trực tuyến.)
Như vậy việc tiếp theo bạn cần làm đó là: Xác định mình thuộc hạng thu nhập nào? có thể chi trả cho những món đồ trong khoảng bao nhiêu tiền? một tháng sẽ bỏ ra trung bình bao nhiêu tiền? ==>hướng theo phong cách nào? ==>lên kế hoạch cho những món cần thiết nhất dùng được nhiều dịp, ko lỗi mốt, dễ kết hợp để mua trước? tích tiền đến khi có đợt sales?
Viết đến đây mình vẫn còn rất lăn tăn khó hiểu tại sao các bạn được đào tạo bài bản thiết kế đã làm gì, cũng chẳng thể hiểu tại sao cứ chạy đua với những bộ sưu tập nghe tên đã khó hiểu rồi, mình chỉ nghĩ đơn giản rằng thì mà là thời trang giúp ng ta thể hiện bản thân, giúp truyền cảm hứng yêu đời hơn và giảm bớt sự mệt mỏi thôi, họ ra trường thất nghiệp và không được làm thiết kế rất nhiều, nước ta cũng xuất khẩu rất nhiều (kim ngạch xuất khẩu ngành dệt may năm 2011 là 15,6 tỷ USD chủ yếu là gia công theo đơn đặt hàng từ nước ngoài, mục tiêu năm 2012 có cả phát triển xuất khẩu vào thị trường Trung Quốc). Vậy mà hàng hóa nước ta sản xuất ra mẫu mã và giá cả không thể nào cạnh tranh nổi với hàng hóa tiêu dùng Trung Quốc, Thái Lan đang tràn ngập thị trường, mẫu mã đa dạng + rẻ (mình đã rất thất vọng khi tới những chợ đầu mối lớn nhất nước chỉ toàn là hàng Trung Quốc). Những thiết kế đúng nghĩa trong nước thì phải thu nhập cao mới chạm tới được????? Chắc đa phần dân số nước ta còn nghèo, mà nghèo thì phải tiết kiệm. Nghĩ đến đây tôi lại thấy mâu thuẫn có khi phải cảm ơn nước bạn Trung Quốc vì thế mà những người nghèo mới mua sắm được cho con họ khi Tết đến chẳng hạn…. nhưng cuối cùng nếu nghĩ sâu xa hơn, chúng ta cứ lệ thuộc vào họ mãi như vậy thì bao giờ “làng thời trang Việt nam” mới nâng cấp lên thành “nền công nghiệp thời trang Việt Nam” và nếu như Trung Quốc chỉ cần gây khó dễ đối với việc bán ra của họ hay có xung đột, cấm vận thì sẽ ra sao nhỉ??? Vậy chúng ta phải làm gì???